Kèn Saxophone: Lịch Sử của Sự Đổi Mới và Thể Hiện
Phát Minh và Thiết Kế Ban Đầu
Kèn saxophone, một nhạc cụ mang tính biểu tượng, có được sự tồn tại nhờ vào trí óc sáng tạo của Adolphe Sax, người Bỉ. Năm 1846, Sax nộp đơn xin cấp bằng sáng chế cho 14 nhạc cụ ở Paris, Pháp. Các thiết kế ban đầu của ông cho kèn saxophone được làm từ gỗ, một vật liệu thường được sử dụng trong các nhạc cụ bộ hơi gỗ vào thời điểm đó. Ý định của Sax là tạo ra một nhạc cụ kết hợp sự dễ dàng chơi của ống ngậm clarinet với sự đơn giản của ngón tay của các nhạc cụ bộ hơi gỗ lớn hơn.
Chuyển Sang Đồng Thau và Thách Thức Bằng Sáng Chế
Mặc dù kèn saxophone vẫn được phân loại là một nhạc cụ bộ hơi gỗ, Sax nhanh chóng chuyển sang làm nó từ đồng thau. Sự thay đổi vật liệu này cho phép tạo ra một nhạc cụ bền hơn và cộng hưởng hơn. Tuy nhiên, Sax phải đối mặt với nhiều thách thức trong việc bảo vệ phát minh của mình. Mặc dù đã có được bằng sáng chế, ông đã dành nhiều thời gian tại tòa án để bảo vệ nó, bằng sáng chế hết hạn vào năm 1866.
Sử Dụng trong Quân Đội và Vaudeville
Trong những năm đầu, kèn saxophone đã trở nên phổ biến trong các ban nhạc quân đội Pháp. Âm thanh độc đáo và tính linh hoạt của nó đã làm cho nó trở thành một sự bổ sung có giá trị cho các đoàn nhạc quân sự. Tuy nhiên, chính trong lĩnh vực tạp kỹ (vaudeville) của Mỹ, kèn saxophone thực sự tìm thấy vị trí hài hước của mình. Các nghệ sĩ tạp kỹ đã sử dụng nhạc cụ này để tạo ra các hiệu ứng hài hước và thêm một chút kỳ quặc vào màn trình diễn của họ.
Tiêu Chuẩn Hóa và Thiết Lập trong Nhạc Jazz
Đến đầu những năm 1900, thị trường kèn saxophone đã ổn định thành bốn phạm vi chính vẫn còn phổ biến cho đến ngày nay: baritone, tenor, alto và soprano. Chính trong thời gian này, kèn saxophone bắt đầu khẳng định mình là một nhạc cụ nghiêm túc trong thế giới nhạc jazz. Sidney Bechet, một nhạc sĩ ở New Orleans, đóng một vai trò quan trọng trong sự chuyển đổi này. Sự thành thạo của Bechet đối với kèn saxophone soprano đã đưa nhạc cụ này vào dòng nhạc jazz, thể hiện khả năng biểu cảm của nó.
Ảnh Hưởng của Sidney Bechet
Việc Bechet phát hiện ra cây kèn saxophone soprano trong một cửa hàng đồ cũ ở London đánh dấu một bước ngoặt trong lịch sử của nhạc cụ này. Vào thời điểm kèn saxophone không được sử dụng rộng rãi trong nhạc jazz, phong cách chơi sáng tạo của Bechet đã tạo ra một âm thanh mang tính biểu tượng. Những ứng tác và giai điệu đầy cảm xúc của anh đã thu hút khán giả và mở đường cho các nhạc sĩ jazz khác đón nhận kèn saxophone.
Hình Dạng Cong và Vật Lý Âm Thanh
Hình dạng cong đặc biệt của kèn saxophone không chỉ là một lựa chọn thẩm mỹ mà là kết quả của vật lý âm thanh. Các nhạc cụ dài hơn tạo ra các cao độ thấp hơn và đường cong cho phép kèn saxophone đạt được các cao độ này mà không trở nên dài một cách bất tiện. Cái chuông hướng lên trên cũng góp phần tạo nên âm thanh đặc biệt của nhạc cụ, chiếu nó về phía khán giả.
Kết Luận
Kèn saxophone, từng là một phát minh thử nghiệm, đã phát triển thành nền tảng của biểu hiện âm nhạc. Tính linh hoạt của nó, từ các cuộc diễu hành quân sự đến các đoạn độc tấu nhạc jazz, đã khiến nó trở thành một nhạc cụ được yêu thích trên toàn thế giới. Những đổi mới của Adolphe Sax và nghệ thuật của các nhạc sĩ như Sidney Bechet đã định hình di sản của kèn saxophone như một biểu tượng của sự sáng tạo và đam mê âm nhạc.
