Câu chuyện có thật về những nhạc công chơi nhạc ở bar
Thế giới ẩn giấu của các nhạc công
Đa số các nhạc công ở Mỹ không phải là những ngôi sao giàu có và nổi tiếng mà chúng ta thấy trên sân khấu. Họ là những người chơi nhạc ở các quán bar địa phương, trung tâm cộng đồng và phòng khiêu vũ. Câu chuyện của họ thường không được kể, nhưng chúng lại mang đến một cái nhìn hấp dẫn về bản chất thực sự của âm nhạc.
Sự cân bằng
Đối với những nhạc công này, cuộc đấu tranh để cân bằng khát vọng nghệ thuật với nhu cầu kiếm sống là một thử thách không ngừng. Người chơi guitar kiếm được 50 đô la một đêm ở một quán rượu địa phương có thể có mối liên hệ sâu sắc hơn với âm nhạc so với ca sĩ kiếm được 100.000 đô la một đêm tại một đấu trường NBA. Hành trình tìm kiếm ý nghĩa trong âm nhạc của họ, đồng thời vẫn phải trang trải cuộc sống, là sự phản ánh những cuộc đấu tranh của chính chúng ta trong cuộc sống.
Ricki and the Flash: Một cơ hội bị bỏ lỡ
Bộ phim mới “Ricki and the Flash” với sự tham gia của Meryl Streep cố gắng khám phá cuộc sống của một nhạc công trong ban nhạc quán bar. Tuy nhiên, nó không thể nắm bắt được bản chất thực sự của trải nghiệm này. Mặc dù Streep đã thể hiện một màn trình diễn thuyết phục trong vai một ca sĩ của ban nhạc quán bar, nhưng bộ phim lại thiếu đi tính chân thực và chiều sâu, điều này đã khiến nó trở thành một bức tranh thực sự hấp dẫn về tiểu văn hóa độc đáo này.
Các bộ phim đáng chú ý khác
Bất chấp những thiếu sót của “Ricki and the Flash”, đã có một số bộ phim khác đã đi sâu vào thế giới của các nhạc công ban nhạc quán bar với thành công lớn hơn.
- Light of Day (1987): Bộ phim này mô tả một ban nhạc quán bar ở Cleveland do một bà mẹ đơn thân và người anh trai hay thay đổi của cô lãnh đạo, cả hai đều có những vấn đề gia đình chưa được giải quyết.
- The Commitments (1991): Dựa trên một cuốn tiểu thuyết của Roddy Doyle, bộ phim này kể về một nhóm thanh niên Dublin thành lập một ban nhạc kèn để chơi nhạc của những người hùng R&B người Mỹ của họ.
- Inside Llewyn Davis (2013): Bộ phim của anh em Coen mang đến cái nhìn thoáng qua về sự vỡ mộng và những cuộc đấu tranh của một ca sĩ nhạc dân gian vào đầu những năm 1960, chìm trong cái bóng của Bob Dylan.
- Crazy Heart (2009): Jeff Bridges đóng vai một cựu ngôi sao nhạc đồng quê đã rơi xuống mức thấp đến nỗi phải nhận các buổi diễn ở các câu lạc bộ nhỏ với các ban nhạc quán bar không luyện tập trước.
- The Fabulous Baker Boys (1989): Bridges và em trai Beau Bridges đóng vai hai nghệ sĩ piano nhạc pop-jazz biểu diễn với tư cách song tấu trong các phòng chờ xung quanh Seattle. Bộ phim khám phá sự căng thẳng giữa các mục tiêu nghệ thuật và sinh tồn mà tất cả các nhạc công phải đối mặt.
- Mo’ Better Blues (1990): Bộ phim của Spike Lee kể câu chuyện về một nghệ sĩ trumpet nhạc jazz ở Brooklyn, người có tài năng bị cản trở bởi những doanh nhân bất lương.
- Treme (2010-2013): Loạt phim HBO này theo dõi vận may của nhiều nhạc công Louisiana khi họ cố gắng sống sót từ buổi diễn này sang buổi diễn khác. Người tạo ra loạt phim nhấn mạnh rằng sự nghiệp âm nhạc cũng là một công việc và các nhạc công phải đối mặt với những thách thức tương tự như bất kỳ ai khác đang cố gắng kiếm sống.
Tầm quan trọng của bối cảnh
Một trong những điều mà “Ricki and the Flash” không khám phá được là tầm quan trọng của bối cảnh trong việc định hình âm nhạc. Âm nhạc mà các nhạc công của ban nhạc quán bar chơi thường bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh và những người mà họ tương tác. Việc bộ phim miêu tả Ricki và ban nhạc của cô là một nhóm người lập dị, chủ yếu chơi các giai điệu cover, là một sự thể hiện hời hợt về thế giới phong phú và đa dạng của âm nhạc ban nhạc quán bar.
Bí ẩn thực sự của âm nhạc
Bí ẩn thực sự của âm nhạc không phải là lý do tại sao những người giàu có và nổi tiếng lại dành thời gian cho nó, mà là lý do tại sao những người nghèo và vô danh lại làm điều đó. Đối với những nhạc công này, âm nhạc không chỉ là một sự nghiệp hay một sở thích. Đó là một phao cứu sinh, một cách để kết nối với người khác và là nguồn ý nghĩa và mục đích trong cuộc sống của họ.